1. Hương Giang Hiểu Phiếm:
Hội họa: Nghệ thuật tranh Kiếng (vẽ ngược trên gương)
Nội dung: Vẽ cảnh thứ 11, tựa Đệ thập nhất cảnh – Hương giang hiểu phiếm, trong bộ hai mươi bài thơ tả về cảnh đẹp ở Kinh đô Huế của tác giả – Hoàng đế Thiệu Trị. Ông sáng tác ca ngợi cảnh đẹp sông Hương trước Kinh thành Huế.
Tạm dịch:
Nguồn sâu một nhánh đỡ kinh thành, – Sáng bạch dòng trong chảy mát lành. – Lắng sóng nước thơm lồng sắc khói, – Rượt thuyền gió sớm quảy thuyền nhanh. – Rượu trời chưa cạn cây bờ ướt, – Hoa núi còn yêu nét vân anh.
– Hết đặng bao giờ… Thương khúc ấy
– Lành thay vầng nhật đất thần kinh.
2. :
Vẽ cảnh thơ thứ 6 trong bộ thơ hai mươi bài của Hoàng đế Thiệu Trị sáng tác tựa “Đệ lục cảnh – Cao các sinh lương”, ca ngợi cảnh đẹp gác lầu trong cung điện thời bấy giờ.
Tạm dịch:
Gác ở Bồng Châu vời vợi mây, – Non xanh hồ biếc đẹp xinh thay. – Tre còn đẫm ướt khi mưa xuống, – Sen mãi truyền hương lúc gió lay.
– Gió thoảng, lăn tăn hồ gợn sóng, – Nắng xao, óng ả đất rêu bày. – Tiết trời hoà thuận thiên nhiên đẹp, – Bốn bể được mùa, điềm tốt khai.
Không những là Hoàng đế, vua Thiệu Trị đương thời còn là một nhà thơ nổi tiếng, để lại cho hậu thế nghệ thuật đậm tình “”cổ thơ”” Kinh
Kỳ và hồi tưởng lại xứ Huế ngày nay đã thay đổi quá nhiều so với cảnh vật lúc vua sáng tác. Hiện tại bảo tàng đang lưu giữ 2 bức. Bảo tàng cung đình Huế lưu giữ 10 bức tranh (trong số 20 bức), 8 bức còn lại có thể đã thất lạc.